Thứ Năm, 17 tháng 12, 2015

Nói về Luân hồi - Nguyên Phước



1. Luân hồi (hay tái sinh, samsara) là một khái niệm có từ lâu trước đạo Phật, trong truyền thống Veda, Upanishad. Đức Phật chấp nhận nó, nhưng không coi nó là quan trọng.

2. Luân hồi được dùng trong xã hội Ấn Độ cổ xưa để giải thích sự khổ đau, những bất công trong xã hội (do phân chia thế cấp) và đem lại hy vọng cho một kiếp sau hạnh phúc hơn. Sau này, luân hồi cũng mang lại an ủi và hy vọng đồng thời trấn an những kẻ tham sống sợ chết (như đa số chúng ta), sợ hãi hư vô. Nói chung người ta tin vào luân hồi và tìm đủ mọi cách để biện hộ cho nó... cũng chỉ bởi vì còn ôm chặt cái "ta"! (nếu hiểu rỏ lý duyên khởi thì đâu còn vấn đề gì !)

3. Trước những câu hỏi siêu hình (sau khi chết đi về đâu, vũ trụ, thời gian hữu hạn hay vô hạn, v.v...), Đức Phật giữ im lặng, không trả lời. Đó là những câu hỏi không trả lời được, bất khả tri, bất khả tư nghì.

4. Bàn về luân hồi, về bản thể của vũ trụ, về Chân Như, về tự tánh, Phật tánh, thế giới vô hình, v.v... chẳng mang lại được gì, tất cả chỉ là giả thuyết, giả danh, hí luận, lôi kéo mình xa lìa cuộc sống...

5. Trong khi thực tế là - Đức Phật đã dạy, và chúng ta kiểm nghiệm được mỗi ngày - con người đang khổ đau: 2/3 nhân loại không đủ ăn mặc, chiến tranh, bạo lực gây tang tóc khắp nơi, bất công,tham nhũng lan tràn, tuổi trẻ lạc hướng, đạo đức suy đồi, trái đất bị tàn phá...

6. Đối với tôi, chỉ có một giải pháp duy nhất là áp dụng lời dạy căn bản của Đức Phật; tìm nguồn gốc của khổ đau, phiền não mà diệt chúng, tu tập theo giới, định, huệ, để chuyển hóa tâm mình và phần nào tâm người.

Được cái gì hay cái đó. Trong cuộc đời ngắn ngủi của mình, trong cõi Ta Bà này, là sự thật duy nhất mà mình sống và kiểm nghiệm được.

Nguyên Phước

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét